Thứ Tư, 14 tháng 7, 2010

Đắng

Đắng lắm một mùa hoa
Tìm bao nhân ảnh ai về
Ai còn
Mặc ai chờ đón
Ngõ đưa
Lưa thưa vài hàng,
Vài dòng nước mắt
Trôi lững lờ như con lắc dao động
Quanh co
Ngõ thưa

Vắng lắm một mùa nắng
Thuyền đưa ai trôi một ảo ảnh mù khơi
Xa về
Mặc ai tìm đến
Ai hay
Buông tay
Ngó nghiêng vài người
Vài khuôn mặt
Trôi thoáng khóc như những con tàu bay
Âm u
Thôi say.

Nắng lắm
Và vắng lắm
Một mùa không mưa
Một mùa bay
Trơ trọi
Vô hồn
Mặc cảm

Đường về đâu khi tứ xứ hư vô
Hư vô vang vọng
Hư vô vấn vương
Hư vô tìm hư vô
Khi tứ xứ dần lay
Xót xa
Xót xa
Lá bay
Xót ta

...

Và tôi
ngó nghiêng tìm đường về
Quanh co
Lững lờ
Lưa thưa
Trơ trọi.

Những con đường tôi đi
Ngạt ngào mùa tháng Bảy.
Sông vắng
Núi đôi
Mình ta chết.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Thư số 2: ‘Sự nhẹ bẫng không chịu nổi của những đám mây lang thang’ Gửi H (công chúa),  Nếu em hỏi anh anh là ai thì anh sẽ bảo ...