Thứ Ba, 30 tháng 3, 2010

Pằng pằng

Cái chết nhỏ của chó
Cái chết nhỏ của chim
Cái chết bình thường của Người


Pằng pằng
Tôi chết
Một cái chết vô nghĩa
Vì trăm ngàn sao vẫn nỡ
Không ai khóc tên tôi
Tĩnh mịch
Bóng tối vây quanh

Pằng pằng
Tôi chỉa súng vào đầu
Cái chết đến chậm rãi và đáng sợ
Trong tâm

Lằng đen

Pằng pằng
Tôi biến mất vào bóng đêm.
Không ai hay

Để lại sự cô đơn và lạnh lẽo
Không có sự giải thoát
Chỉ tồn đọng một bóng ma ám ảnh
Qua bao con đường không rõ đèn

Pằng pằng
Ai là người đã chết ?

Pằng pằng
Ai là người tiếp theo ?

Thứ Hai, 29 tháng 3, 2010

Unfurl

Có những bài mà nghe xong ta muốn ngủ hoài ngàn thu. Unfurl là một trong số đó. Nó mang dáng dấp của một nỗi ngột ngạt đô thị và xã hội xám xịt như trong Viva Emptiness. Từ cái tone ngẹt thở như muốn bóp cổ ta, đến tiếng hát nghe phiêu du và trầm cảm đến sợ.

At city centre 9 pm
just like you wrote
and i try to think about
snow coming in
just like before
i will be on stand-by

releasing the vapour
into the lung
letting the wings unfurl
and for a moment i feel young
i call on the bird
unfurl

it’s time to chose side now
that’s what you said
when we talked on the phone
so white our eyes
you are still
are you paralyzed

Thứ Sáu, 26 tháng 3, 2010

Mưa

Mưa đã lên
Dạt khắp đất trời những bài ca tí tách.

Mưa mang cho ta một chút phiền muộn,
Sầu suy tư vang ảnh mãi cuộc đời.
Mưa lầm bầm những lời ru mơn mởn,
Đưa vi vu những khúc ngoảnh nhìn trời.

Làm tan rã trái tim ta.
Làm tan rã đôi mắt ta.

Mưa sầu nhân thế bao giờ cạn.
Mưa trong lòng cạn mãi còn chi.
Mưa rì rào ánh bạt đầu hoa rụng.
Mưa tâm thế ánh lòng những đường đi.

Và cơn mưa lại đến,
Với một mùa mưa lại đến,
Với một nỗi sầu đau điên loạn đã đến,
Với bao kí ức dạt dào đã đến.

Mưa rơi rụng và buồn hơn châu chấu.
Mưa đập đành những hạt nhỏ hạt to.
Mưa lòng vòng tìm nơi chơi chỗ ngủ
Mưa lộn nhào từng ngõ vắng đường đêm,

Và mưa trú ngự nơi tâm hồn ta.

Giọt cuối cùng rơi trên mái hiên nhà
Chờ đợi ...

Thứ Hai, 22 tháng 3, 2010

22/3/2010

Hôm qua đi Tây Ninh cả ngày mệt phờ râu. Sáng thức từ 4g20 tắm rửa dọn đồ đến 5h thì đi lên trường. Thiếu vài đứa nên xe lớp mình đi gần chót. Chạy và chạy. Ăn bánh mì, ngồi đút tai nghe và nghe nhạc đến gần 10 giờ đến Trung ương Cục Miền Nam, đi vòng vèo qua rừng rú tham quan nơi ở của mấy ông CM nóng bức chán chê rồi quay về xe. Chạy thêm khoảng 1 tiếng nữa về nhà hàng ăn trưa. Chiều ghé Siêu thị miễn thuế, chả có cái gì mua dc cả. Đóng cửa gần hết. Sau đó lên xe về mua bánh trán. Rồi về thẳng đến trường. 6giờ hơn là chân chạm đất. Chán, không đi xem biên giới, không đi tham quan đền đài chùa chiềng gì mà nó ghi trong tờ Tour cả. DM. Một chuyến đi mệt mỏi và tống thời giờ.

Tối ghé hội sách ngày chót xem vớt vát dc cái j ko ? Mua dc 2 cuốn rồi về nhà làm bài viết cho Đoàn. Đề một bài thơ gửi tặng nó. Sáng nay nó im lặng hình như đọc chưa hiểu hết mình muốn nói gì ? Khoe mẽ tùm lum.

Chiều còn một đống chuyện để làm. Hình như cái CD Night Is The New Day Limited Edition đã về. Nó bắt mình ra bưu cục nhận.

Chủ Nhật, 21 tháng 3, 2010

Gulliver hỡi Gulliver

Tặng Bell, thằng chó ngồi cạnh tao ;

Gulliver hỡi Gulliver
Vươn vai ưỡn ngực
Gian nan khắp trời
Lòng nhiệt huyết với cuộc đời tha thiết.

Dù to hay nhỏ
Chàng vẫn kiên cường
Nhưng rồi chàng trầm ngâm cô đơn trong một góc trời :
Dù nhỏ hay to
Điều hiêu qua muôn ngàn kiếp người
Vượt bao biển dâu sông hùng
Và dù non sông có thay đổi
Thì chàng vẫn tìm được con người mình
Trong một giấc mộng phù du và đã chết
Tìm được bản thân mình
Ấy là hạnh phúc.

Bởi thế hãy sống và cố vui với đời
Dù mọi thứ có bay về cát bụi
Chìm trong một mớ hỗn độn ngàn thu và bất trắc.

Sống cho đáng.

Gulliver hỡi Gulliver.

Thứ Bảy, 20 tháng 3, 2010

Tàn

Tàn ngày
Hóa đơn đổ sập một đường
Tàn ngày
Hoa mỏi nhừ đôi cánh mỏng
Tàn ngày
Chim nhột nhạt cảnh trời xanh

Vài ngày tàn
Rồi vài đời tàn
Ta sẽ biết
Bên kia bờ sông sóng vỗ thế nào

Vài cuộc vui tàn
Vài đêm giông tàn
Ta sẽ hiểu
Bên kia bờ sông nước chảy thế nào

Về nơi nguồn cội
Hay về nơi sóng dữ
Về nơi sum vầy
Hay cuồng điên ra biển

Điên là một chút dòng tha thiết
Trong bến bờ nhịp nhàng tiễn đưa
Dại là một chút dòng nhăng nhít
Trong bến bờ khi đục khi trong

Nước chảy đá mòn
Sông dài đời lắm vấn vương.

Thứ Sáu, 19 tháng 3, 2010

Katatonia và những giờ tàn

March 4.

Ngày 4 tháng 3. Những tiếng guitar hối hả và nhữn tiếng drum đập ầm ĩ vào màn nhĩ khiến tôi bất lực. Nhìn bầu không gian xung quanh rơi vào vòng lặng lẽ và cô quạnh. Trống và bass dập những tiếng dòn tan cùng những tiếng cybal chói lóa khiến cuộc sống như rơi vào một quỹ đạo tròn quay đều với bóng tối.

Chậm rãi và đi đến những chân trời trong vô vọng. Một sự đổ vỡ. Tạp âm liên hồi. Khoảnh khắc u mê trong sự ám ảnh điêu tàn. Trống lại mạnh bạo kết thúc một vòng quay của sự trầm cảm.

Help Me Disappear

Những tiếng guitar ầm ĩ vào tréo nghoe. Bassline dập dìu đưa ta vào cõi vô tận. Với những lời lẽ ám ảnh.

there's a hole in the wall,

torn up anew
one dead eye,
the colour of you

Bass hòa lẫn vào những cây guitar ầm ĩ và tréo nghoe. Một tiếng dọi ra ngoài cuộc đời của bài hát. Có lẽ họ đang ngạt thở vì những nhát chém đó. Một sự giải thóat là biến mất. Một sự cô độc lại bắt đầu khi bass lại vào cuộc. À, sự cô đơn là những nhát chém thấm đầy máu. Họ cô độc. Hay cô đơn. Hay là tệ hơn ? Tôi không biết. Lại những tiếng guitar tréo nghoe vang vọng. Dập dìu những câu cú nặng trịch ở gần cuối bài. Tại sao ? Những nhát chém nhấn nhá sâu hơn vào tâm hồn của chúng ta. Tôi và chúng ta và mọi người đang đi về đâu ?

loneliness is a disease

Sulfur

Những tiếng guitar chậm rãi và u sầu như đưa ta quay về thời gian. Một sự hồi tưởng hay hoài niệm về những thời khắc đã qua. Đập vài đường nét để giảy nảy ra khỏi cuộc vui. Bass nhẹ nhõm và trống ì ạch tạo nên những khoảng gào théo trong lòng. Sau đó lại là những không gian nhẹ bẫng đi. Và lại ì ạch. Ta đã đi đến đâu rồi ? Những tiếng động lây lất cuộc chơi. Trầm ngâm thêm vài tiếng guitar trái ngang của cuộc đời ngang trái. Trống dồn một tí rồi guitar nhịp nhàng dạo chơi giữa con đường không ánh đèn. Ta biết đi về đâu ? Sự dồn nén ở cuối bài đánh dấu sự lụi tàn.

In The White

Tiếng bass ma quái đủ làm bạn tiến sâu vào bên trong.

Are you in or are you out

Tiếng bass vẫn inh inh làm đầu ta nhức nhối bức bách và quay cuồng. Guitar mân mê như đệm vài đường chơi chơi cho cuộc sống bớt vẻ nặng trịch. Nó chị thực sự vào cuộc một thoáng sau đó, chạy cùng bass inh inh khiến cho mọi thứ như nhạt nhòa và xen lẫn vào nhau. Sự hào nhoáng của tiếng bass. Inh ỏi như gào thét tìm kiếm một cái gì đó mà không được. Sự giam cầm trong tim. Đúng thế, tiếng bass làm tim tôi đập mạch hơn. Tiếng guitar thé lên kìm hãm nó lại. Rồi dằn xé, rồi hòa quyện. Nó cũng gợi lên cảm giác bị thóat li khỏi xã hội, bị giam cầm trong lồng kiếng cho ánh đèn trơ trọi soi mói.

Saw You Drown

Trong dòng nước âm u tôi thấy em chìm dưới đáy vực. Bass chạy nhẹ nhàng cùng tiếng trống trơ trọi đơn điệu, guitar thi thoảng quơ quào níu kéo - mọi thứ tạo nên một bầu không khí ngột ngạt nóng bức đến điên người. Hay đó là chúng ta đang chìm trong nó. Đúng vậy. Chúng ta đang chìm trong mớ hỗn loạn mà Kata tạo ra. Tiếng guitar nặng nề quây kéo ta trong dòng nước của cuộc đời. Nó quện chặt lại, không cho ta đường thoát. Bass lại gia giảm cường độ khiến đầu ta nhứt nhối.

Một khúc suy tư. Hay đó là những phút cuối đời để ngắm lại. Guitar quẹt nhẹ liên tục những đoạn giống nhau như thể hiện cái nhàm chán và vô vị của cuộc đời. Em đã chìm. Tôi cũng chìm.

Thứ Năm, 18 tháng 3, 2010

Bay hoài trên cánh đồng xa

Buồn vui một đời theo lẽo đẽo
Lạnh giá sầu riêng một chút mùi
Mùi cỏ oanh u uất sầu mơn mởn
Lạnh lùng hồi nắng phá núi vu vi.

Rắn nọc nanh vàng hằng vết bụi
Chim bay vượn hú tiếng đầy trời
Hoài hoa cổ lập lòe nơi ánh trọ
Sượng một vùng ây ất chốn vi vu.

Con cáo già len lỏi từng manh áo
Trời âm u tranh hẳng vốn mau tàn
Bom rải chất độc hoa vàng hóa đỏ
Rậm rạp một vùng chim gió bay bay.

Tôi là thế ? Thói đời cứ mặc
Rậm rạp một vùng chim gió bay bay.

Loẹt một đốm lửa tàn nơi vành tre trúc
Huỵch một tán lá sâu nơi bờ cánh ruộng
Ai cày ai cuốc nên thơm phức
Mùi gạo tiền cơm áo thoảng quanh đây

Dù ai qua sông, bao lửa cứ tàn
Hoài oanh oảnh then cài ngựa sắt
Bập bùng ta nhóm bình nước lũ
Hè mãi điêu hùng cơn gió chơi.

Vì một chốc lòng ta hằng cát bụi
Vì đời mình hóa chốc hạt sương rơi.

Vì mùa hoa mãi điêu tàn
Vì đời tôi mãi điêu tàn.

Và gió cứ bay
Tôi cứ nương theo gió
và bay.

Thứ Tư, 17 tháng 3, 2010

Cao hay nguyên hay miên trường một thuở ?

Hằng số trải dài bao cao nguyên.

Tôi nhẩm đếm
Hằng ngày bao sinh mạng lìa đời
Hằng đêm bao linh hồn đi mất
Và bao đứa trẻ đãi cát tìm vàng

Rồi mọi thứ sẽ hết
Và chỉ còn mình tôi ngồi
Trên một cánh đồng hoang
Trực thăng nã đạn trời đen đúa
Một dòng sông dài hơn bao ngọn đồi
Xa lấp che cả mặt trời

Bao la
Mà bao xa có hỏi chăng
Chăng có hỏi
Hỏi làm răng ?

Mày điên đúa trên tám mảnh xà lan
Ghì một chàng bành ra thành tám mảnh
Xé một bên ghì hai hàng lệ tỏ
Tỏ một dòng xì đái nước te te

Rồi xà lan sụp đổ trên một ngày tàn
Tan trường về một mảnh tình vương vấn
Đi theo bao miên trường trường miên số phận
Máu tua thành dòng

Những linh hồn sẽ về đâu ?

Forget My Heart



Look what you've done to me
Look at my tears
Forget my heart
No reason to lie to me it can't get any worse
Every little thing that you do to me
Every single day that goes by
Every inch and every mile
Everything that I do takes me away from you
Look what I've done to you
Look at your tears
I forgot your heart No reason to lie to you
It can't get any worse
Every little thing that I do to you
Everything I say breaks your heart
I guess I should have known
I guess I have no choice
I guess I lost your heart
I guess this pain won't stop
I guess I killed my friend
I guess this is the end
Throwing it away We're throwing this all away


Thằng nào thất tình nghe bài nài chắc đâm đầu tự vẫn hết. Tuy không thích cái Six này lắm trong đám Album buồn bã u ám của Black Heart Procession, nhưng không hiểu sao hai hôm nay nghe bài này hoài không ngán. Có một cái gì đó ám ảnh, đưa đám, ủ rủ . Chậm, nhịp trống và tiếng bass như đập tan nhần nhả nhấn nhá con tim ta như một cái chày giã gạo. Tiếng guitar thơ thẩn chán ngán và dồn nén - ẩn chứa một cái gì đó không cùng - một nỗi đau không lời nào tả được. Lại một nỗi niềm nào đó với trí nhớ nhỏ nhoi nơi đầu thuốc đang tàn. Day dứt ta từng chút một với khói thuốc gợn từng đợt.

Ngẫn lại, mọi thứ thuộc về Black Heart đều có tính chất như vậy. Ám ảnh, buồn, nhói đau và chất chứa.

Thằng nào thất tình không nên nghe The Black Heart Procession.

Thứ Hai, 15 tháng 3, 2010

Sống 2

Cô đơn
Qua Sài Gòn mùa mưa nhỏ lạnh
Qua điếu thuốc khói vắng xa tàn
Qua bùng binh trăm ngàn ngỏ rẽ
Qua cuộc đời bung bít bao năm.

Ngày đó đã chết
Với một cuộc đời đã hết
Tàn theo năm tháng
Vơi bao vị buồn
Cũng như tách cafe
Rồi sẽ cạn

Nhưng rồi vị đắng cũng ra đi
Để lại tâm hồn tha thiết
Ngọt lịm dòng thời gian.

Rồi tôi sẽ đứng lên
Dẹp tan bao kiếp sầu
Thoát li bao kiếp buồn
Kí ức đã rơi rụng như lá úa tàn phai
Sống cho ra sống
Đừng hối tiếc.

Ngày mai rồi sẽ đến.

Hội sách 2010

Vừa đi hội sách TP 2010 về - 2 năm tổ chức một lần. Nhớ lần trước là hồi lớp 9, đi xong đợt đó là về học ILA luôn. Lần đó đi chắc được 1 tiếng mấy. Lần này đi từ 6g đến 9g mới về đến nhà. Mệt kinh khủng. Đi một vòng chóng mặt quay cuồng mà muốn té tại chỗ, hên là có uống một lon Red Bull giữa đường. Nhiều sách quá, ngoại văn có, sách nhảm có, sách ngâm cứu có, tình hình là phát hiện ra hai cuốn mới của Cormac McCarthy nhưng đành để dành mua sau. Mua được cuốn mới của Nguyễn Nhật Ánh nè, Tuyển tập Nam Cao nè, một cuốn The Lost Symbol xem có gì hay nè, Tôi tài giỏi bạn cũng thế nè, đống sách ôn thi ĐH nè. Giảm giá quá trời. Nhưng vẫn tốn hơn 500k. Mỏi tay quá. Tối nay là một đêm không ngủ rồi.

Hồi lúc xem sách ngoại văn có cuốn 1001 Movies Must See Before You Die hay đại loại thế. 500k thì phải. Có cả Cyclo của Trần Anh Hùng, Riget của Lars Von Trier và lắm phim hay lẫn lạ. Ko mua được, tiếc hùi hụi. Sách đẹp.

Chủ Nhật, 14 tháng 3, 2010

Đôi mắt 2

Đôi mắt ấy
Dìm sâu trong dục vọng

Nhờ đôi mắt ấy
Tôi tìm ra được chính mình
Với nỗi u uẩn chiều muôn thuở
Với bao niềm nhớ nỗi sum vầy
Với bao khúc ca chìm trong gió
Với bao nhiệt huyết tuổi mùa xuân
Đã chết ....

Xuân đương đến nghĩa là xuân đương qua
Còn tôi thì sẽ già
Chìm trong dục vọng nơi đôi mắt ấy
Chìm trong tình buồn nơi đôi mắt ấy.

Nhớ lại những chiều đã qua
Những ngày sẽ đến

Những tàn đông sắp khép đời da diết
Những tàn xuân u uẩn khúc mai tàn
Những tàn thu quanh quảnh đời mưa gió
Những tàn ngày nắng biết nhớ nhung ai ?

Chìm trong sầu đời nơi đôi mắt ấy
Vì hạt giống sẽ đâm chồi nảy lộc
Vì ngày mai sẽ đến
Vì cuộc đời sẽ quay tròn trong bão lửa
Còn lửa thì thử vàng.

Chủ nhật còn buồn còn lê thê hơn nữa
Mảnh tình còn dài còn xa xăm hơn nữa.

Vài chén rượu mừng vui.

Tất cả những linh hồn còn nhảy múa trên cõi đời
Theo tôi nhé.

Cái liếc ngược trong tan tóc
Cái liếc ngược trong hành trình cô độc
Cái liếc ngược trong tàn đông đen đúa
Cái liếc ngược bay hoài mảnh tình xưa.

Làm tôi hãi hùng và dìm trong máu
Máu của những ngày mưa không dứt
Của những ngày tàn đời
Của những phút giây chờ chết.

Đôi mắt ấy xoáy sâu từng ngõ hẻm
Trong lòng tôi ....

Thứ Bảy, 13 tháng 3, 2010

Nụ cười

Thôi từ nay ta bỏ
Cả đôi mắt lẫn nụ cười.

Một mùa hạ nắng chảy dài một phía
Một mùa đông gió thổi biết bao sông
Tôi ngồi đó với một mùa tha thiết
Mùa của đời người chìm trong mớ dao phai.

Tôi xập xình la liệt bãi tha ma
Một mùa mưa nhơn nhởn nhớ căn nhà
Với một sầu rôm rả vài ba điếu
Cùng vài chén rượu tàn
Vài ba mảnh tình vươn vắt đầu vai nhỏ
Vài mảnh tình đời không nha nhấn
Vài mảnh tình người không nhấn nha.

Đời người qua vài ba mùa gió lại
Cuối cùng cho một đời người
Là bao ?

Vì thế
Tôi đã bỏ nụ cười...

Thứ Sáu, 12 tháng 3, 2010

Đôi mắt

Thôi từ nay ta bỏ
Nỗi lạnh gáy
Bập bùng

Trong bóng đêm
Tôi mơ thấy đôi mắt ấy
Nồng nàn
Một con thuyền vàng
Chìm trong giấc mộng
Với những đồng tiền không bao giờ được tìm thấy.

Con ngựa trắng
Trong bãi cỏ
Nằm thơ thẩn
Thở dài
Tôi nghĩ là tôi biết
Tôi luôn biết
Nó nghĩ gì.

Tôi thấy bầu trời
Tôi thấy biển
Với đường chân trời thẳng tắp
Và đỏ chói
Những vệt máu
Và nước mắt cuối cùng
Cho một ngày
Với những ánh dương lấp lánh
Những đồng tiền
Không bao giờ được tìm thấy.

Nó nghĩ gì ?
Tôi luôn biết.

Tôi thấy một dòng sông trong đôi mắt ấy
Tôi quay đầu lại
Bỏ đi
Và con sông tan vỡ.

Nhưng
Tôi
Sẽ quay lại
Vì thời gian là mọi thứ
Tôi sẽ là thuyền
Điều hiêu trong bao kiếp người
Tìm kiếm những đồng tiền
Không bao giờ được tìm thấy.

Thứ Bảy, 6 tháng 3, 2010

Sau Tết 2 tuần

Sau Tết hai tuần, bận bịu nhiều chuyện - trong đó có cả chuyện ăn chơi. Mệt, kiểm tra trong lớp lắm thứ lo nghĩ. Facebook nhanh, gọn lẹ làm mình thấy tiện hơn nên gần như lười vô cái Blogger này. Đang túng tiền quá đi mất. Tiền khó kiếm mà xài nhanh quá.

Sau Tết coi vậy mà vui. Nhiều thứ hàng hóa mới tinh sách vở đĩa điếc thi nhau chui vào một góc bàn học của mình. Má mình khó chịu. Mặc kệ.

Một người bạn mới. Hay là hai nhỉ ?

Vẽ vời. Ôi dào.

‘Làm thế nào để tìm lại được tóc đã rụng’

  ‘Làm thế nào để tìm lại được tóc đã rụng’     Người Đức có khái niệm Umwelt dùng để miêu tả cảm giác tồn tại giữa th...