Thứ Năm, 10 tháng 6, 2010

Coldplay - Pip ?

Em đi đâu khi trời heo hắt gió ?
Với ngón chân gầy bỏ mặc phôi pha.
Em đi đâu khi trời giông ướt áo ?
Buồn một tình ngàn sầu lắm môi nhau ?


Nghe Coldplay vào một chiều mưa và chập choạng tối có cái thú của riêng nó, chỉ riêng sự ấm mà cái lạnh đẹp đến cũng đủ làm bạn mê mẩn đến quên mình. Bấm Play, nghe Spies và trông vào những hạt mưa rơi tí tách trong lòng, bạn mấy thấy sự nhỏ và đẹp trong âm nhạc của Coldplay.

Đậm chất phiêu du của xứ Anh sương mù lãng đãng. Đó là một con đường dài đến sợ, với những đốm lửa (thật ra là đom đóm) bập bùng, những nàng tiêng nâu, như sắp đánh thức một bản năng đã chết trong bạn.

Nhạc Coldplay giản dị, tinh khiết. Cái buồn của sự hoài niệm, rồi sự vui đời, rồi bay lên cả vũ trụ như Speed of Sound. (nàng tiên nâu cơ mà).

Nhạc Coldplay dần dà thay đổi. Họ chất đầy lớp nhạc lên để che lấp cái mộc nhất của họ, cái Parachutes đầy đam mê, sự suy tưởng đầy sắc màu dần hé lọ. Coldplay lớn lên, màu lên trong âm nhạc. Nhiều người thêm hâm mộ. Tôi không thích điều đó. Còn đâu thời Parachutes, A Rush of Blood to the Head hay chút ít là một chút gì đó của X&Y. Tôi chóng mặt với Viva La Vida. Tôi mệt mỏi sự biến chuyển này, cho dù nó vẫn còn nhẹ nhàng và không ngỗ nghịch.

Chỉ có chất giọng của Christ là không thay đổi. Tôi không thích Violet Hill hay Viva hay những khi Christ nhún nhảy. Tôi thích In my place, thích Shiver, thích Yellow. Tôi không thích họ vận vào mình một bộ cánh diêm dúa, không thích họ bay mình vào cõi thiên hà giống như Muse đã làm. Tôi chỉ thích họ tối giản mình, lên sân khấu, Acoustic với những ánh nến như Nirvana đã làm - và đi vào huyền thoại.

Dù sao đi nữa, một cái tên lạnh mà làm ấm lòng một trái tim bằng đá. Thế là quá đủ để âm nhạc tồn tại.

Tặng Pip.

Tặng cả bài thơ.

4 nhận xét:

  1. Pip :
    Cảm ơn cậu vì nét gạch ngang ở title, mặc dù, tôi ko nghĩ m` xứng với nó :)
    Cậu ko thích khi Christ nhún nhảy, nhưng ko hiểu sao riêng nghe Speed of Sound, tôi lại muốn gắn MP3 vào tai, đứng ở trên cao thật cao, giữa bạt ngàn là Gió, quay cuồng và vùng vẫy theo khúc nhạc đưa.
    Tôi có thể nghe Coldplay nhiều lúc, chỉ riêng những khi mình đang rơi vào bế tắc, thì tôi cố can mình tránh xa khỏi nhạc Coldplay, lúc đấy thì muốn đập đầu vào tường kinh dị lắm !
    Và thời gian này, sao mà cứ muốn thả mình điên dại trong Coldplay, trong A Message, trong See U Soon, trong Ladder to The Sun, ...

    Trả lờiXóa
  2. Trời nóng rực lửa thế này mà nghe Coldplay thì thả mình điên dại là đúng rồi.

    Trả lờiXóa
  3. Pip :
    "tặng cả bài thơ" =)))))

    Trả lờiXóa

‘Làm thế nào để tìm lại được tóc đã rụng’

  ‘Làm thế nào để tìm lại được tóc đã rụng’     Người Đức có khái niệm Umwelt dùng để miêu tả cảm giác tồn tại giữa th...