Thứ Tư, 20 tháng 1, 2010

Tôi không thể ngủ

Tôi không thể ngủ
Những ánh trăng tàn phai soi mói
Những ký ức nhạt nhòa
Những đóa hoa héo úa.
Và chóng tàn.

Tôi không thể ngủ
Khi mà nơi đây
Vang vọng
Tiếng tĩnh mịch
Tiếng thì thầm
Tiếng nước chảy li ti
Và câu hỏi
Tôi là ai ?
Cũng vang vọng bên tai.

Bóng tôi bay
Bay
Bay
Như phê thuốc
Như vừa dứt nợ trần
In đậm nền nhà
Những khuôn hình tối
Không ai vẽ nên.

Những mảnh gương vỡ
Những tiếng cello buồn da diết
Diết da
Xiết ta

Mưa hoài mưa mãi
Tôi không thể ngủ
Lắng nghe một khúc nhạc Sầu
Chopin
Sầu
Ý Đại Lợi
Anh Cát Lợi
Sầu Nữu Ước
Sầu Paris
Sầu Champagne
Sầu Sài Gòn
Sầu Hà Nội
Sầu...

Hạt mưa rơi
Rồi tan tành
Tôi cũng rơi
Vào bóng tối
Giã biệt.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Thư số 2: ‘Sự nhẹ bẫng không chịu nổi của những đám mây lang thang’ Gửi H (công chúa),  Nếu em hỏi anh anh là ai thì anh sẽ bảo ...