Thứ Sáu, 6 tháng 11, 2009

Empyrium


Lâu lắm rồi chưa nghe Empyrium,vì cái thứ âm nhạc dark và đẹp đó chỉ có thể đến với chúng ta khi tâm hồn đang thổn thức.

Hồi mới nghe Empyrium,tôi chết liệm từ những giai điệu đầu tiên của Moonromanticism trong A Wintersunset....Hồi đó tôi tôn sùng Album này,vì tại sao có thể có một thứ âm nhạc đẹp đẽ đến thế.Tiếng guitar và tiếng hát trong Under Dreamskies làm tôi day dứt mấy đêm liền,tiếng acoustic trong A Gentle Grieving Farewell Kiss như một kết thúc đẹp cho một khỏang lặng trong đời lắng nghe A Wintersunset....

Where at Night the Wood Grouse Plays là một Album tràn ngập Acoustic.Buồn lắm.Cái buồn man mát,nhẹ nhàng như thấm dần qua trái tim và da thịt.Ngồi giữa đêm bạt ngàn ánh sao,đắm chìm trong những tiếng acoustic đầy thổn thức và nhói đau của Where at Night the Wood Grouse Plays,bạn sẽ có một cảm giác không tưởng.

Đối với tôi,Empyrium là một band nhạc Dark Folk Metal với cái theme buồn bã của Doom Metal,một band nhạc tuyệt vời trong những ngày u ám của đời.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Thư số 2: ‘Sự nhẹ bẫng không chịu nổi của những đám mây lang thang’ Gửi H (công chúa),  Nếu em hỏi anh anh là ai thì anh sẽ bảo ...