Thứ Hai, 7 tháng 12, 2009

Tặng cậu Dương

Tặng cậu Dương,người tưởng chừng xa lạ ...

Một ngày nào,cậu còn ở đó.
Tôi đã đi xa đến cuối cuộc đời.
Sống và chết như hai đầu nỗi nhớ.
Xa mãi ngàn thu vươn kiếp bụi trần.

Hà Nội xa Sài Gòn mấy bận
Nhớ chăng câu thơ hay tiếng thở dài.
Tôi còn đó,yêu Sài Gòn tha thiết.
Cậu còn chăng,nhớ Hà Nội-Hải Phòng.

Cậu là thế,rượu đời da diết.
Uống lắm cho say,ăn nói bất cần.
Ra trường đó,nhớ làm gì cho đáng,
Những tháng năm ăn ở với nghề.

Nghệ thuật vốn là thứ bất tận
Điện ảnh hay chăng,chả thấy đồng tiền.
Âu là số,cuộc đời hay nhăng nhố.
Cậu cứ đi,trên mảnh đất lắm bùn.

Thôi này nhé,nói một câu đừng khóc.
Cậu ấm thơ ngây,ngơ ngẩn với đời.
Như hòang tử bé suốt đời u uẩn.
Nhìn vạn dặm đường qua lăng kính pha lê.

Cuộc đời trôi bao trang giấy vở.
Cậu 24-42 chẳng mấy hồi,
Tôi 16-61 trong mi mắt.
Thôi thì sống cho đời đáng thanh xuân.

(Bài thơ làm từ nửa đêm hôm qua,vốn có lắm ý nhưng đến giờ quên hết trơn.Tại tối qua rảnh rỗi trong lúc học mãi cái văn tế nghĩa sĩ Cần Giuộc mà chưa thuộc.Hôm nay chờ quà SN,chiều tiện thể đi mua vài cuốn sách cho cậu.Lại lảm nhảm xa vời.Nói thật tôi cũng chưa hiểu cậu nhiều,có thể cậu cố che giấu cái lớp vỏ thật sự bởi những dòng chữ vô hồn trên yahoo massenger.Tối qua,sự im lặng trong đêm mới thật đáng sợ,tôi suy nghĩa nhiều điều,nhiều thứ ko đáng và ko nên nghĩ.)

1 nhận xét:

  1. Cam on cau, bai tho that trong treo va cam dong...nhung cau lam tho bien toi thanh ten lat ruou day ha??? Toi ko thick uong ruou va khong thuong xuyen uong. Toi uong khi thay vui va da co ty men la chi noi nhung loi ca tung cuoc song thoi. vif the ko co chuyen noi nhung cau bat can. Cau phai giu loi hua moi toi di nhau, luc do cau se tu kiem chung. Hehe.
    Hy vong cau luon nhin thay mat troi sau dam may den.
    Hom ni, toi hoc mon thiet ke mi thuat, Thay giao bao "tuoi tre ma ko biet pha phach thi vut"...Toi da nghi den cau, Toi cung mong cau pha phach de truong thanh, de co trach nhiem voi ban than, biet yeu thuong qui trong ban than va nhung nguoi xung quanh cau.

    Trả lờiXóa

Thư số 2: ‘Sự nhẹ bẫng không chịu nổi của những đám mây lang thang’ Gửi H (công chúa),  Nếu em hỏi anh anh là ai thì anh sẽ bảo ...