Thứ Tư, 9 tháng 12, 2009

Sống

Cuộc đời buồn.
Như một mảnh giấy đen ko tì vết trắng.

Đen đúa là thế nhưng ko ít kẻ
Vẽ cho ra muôn sắc muôn màu.
Và cũng ko ít kẻ
Chìm dần trong mớ bóng tối bòng bong.

Chán nhiều kẻ,trẻ người non dạ
Hủy hoại thân xác bố mẹ tạo ra.
Ai cho hắn quyền uy gì cao thế ?
Chết xuống Diêm vương cho mi thấy hối lòng.

Thương nhiều người,ý chí cao như núi
Tàn tật quanh năm vẫn bương chải với đời
Sao hay thế có tài chi nhớ chỉ
Để cho ta thanh thản hơn với đời.

Đừng chết,hi vọng đi bạn hỡi.
Mặt trời tàn rồi sẽ mọc hôm sau
Cay đắng cuộc đời ai cũng từng nếm thử
Dằng vặt day dứt bản thân chi ?

Sống là thế,ra đời cho đáng mặt.
Ko anh hùng,cũng đừng kẻ tiểu nhân.
Sống sao cho hài lòng,thanh thản.
Có ích cho người,cho tan nỗi đau thương.

2 nhận xét:

  1. Nghe bài thơ Sống mà chẳng muốn sống. Tuổi nhỏ thì đừng giáo điều. Tuỏi của cậu là mơ ước, yêu và than thở cũng được. Lần sau làm thơ nhớ đọc để kiểm tra lại vần điệu nhé. Làm thơ là gieo vào lòng người ta một chuỗi hình ảnh, một chuỗi ý niệm để tạo thành một dòng cảm xúc mà nị. thơ của cậu cứ như cái ruộng bậc thang của bà con ta ở Bắc Cạn ấy.
    Nghe thơ ni cứ như cụ Phan Bội Châu ( cháu xin lỗi cụ)kêu gọi thanh niên trong phong trào Đông du ấy.
    Muốn làm thơ chiêm nghiệm hử? Tặng cậu bài thơ ni của nhà thơ Inrasara để chiêm nghiệm...

    ĐOẢN THI THỨ HAI DÀNH CHO CON


    Ngoài kia cuộc đời bao la không như cái được ghi trong sách
    Hắn nói thế, và rung đùi tự mãn
    Hắn vẫn còn chưa biết cuốn sách-cuộc đời.


    Sự thất bại không là gì cả
    Khi con muốn khai phá con đường riêng con
    Mặc thành công dễ dãi của kẻ đi theo lối mòn thiên hạ.


    Mỗi sáng thức giấc
    Hãy để mặt trời cất đi của con mảnh sợ hãi rớt lại
    Để con trang trọng bước vào ngày mới.


    Con lừa đi tìm gánh nặng
    Nhà văn đi tìm tiếng tăm
    Thầy tu đi tìm thượng đế
    Riêng con đến gặp cuộc đời.


    Hơi ấm của lò sưởi trong nhà
    Không ngăn cánh chim bay ra trời rộng.


    Tầm thường như ngọn cỏ
    Phù du như đóa hoa
    Là con – vĩnh cửu và lớn lao như cuộc đời.


    Thánh nhân đi vào và đi ra cuộc sống
    Không muốn nhân loại nhìn theo lưng họ qua dấu vết bảo tàng.

    Một đóa dại đung đưa trên vách tường nhà tù
    Và một tiếng chim hót lên với đóa hoa
    Cũng đủ cho tù nhân chiêm niệm.


    Có niềm hân hoan lớn lao
    Trong nỗi khổ đau sâu thẳm
    Có cái ngu xuẩn tầm phào
    Trong thứ lạc quan nông cạn.

    Trả lờiXóa
  2. Hihi.Đúng là nghe giả tạo và đạo đức giả thật.Tôi cũng chả thích thú gì nó cơ mà.

    Trả lờiXóa

‘Làm thế nào để tìm lại được tóc đã rụng’

  ‘Làm thế nào để tìm lại được tóc đã rụng’     Người Đức có khái niệm Umwelt dùng để miêu tả cảm giác tồn tại giữa th...