Thứ Tư, 4 tháng 8, 2010

Quizas, Quizas, Quizas

Hôm nay anh nghe Quizas, Quizas, Quizas, với chất giọng xưa cũ của Nat King Cole, trong bóng tối. Anh nhớ đến bước đi đầy tinh tế trong “Tâm trạng khi yêu”, và anh nhớ đến em.

Có lẽ gió đã thổi chúng ta đi mất, gió là một thứ gì đó chướng tai gai mắt, cùng những cơn bão bụi mù mịt ở cái chốn Sài Gòn này, đúng không em ?

Tiếng Tây Ban Nha nghe sao êm tai quá. Anh lại nhớ đến những hôm cầm Tây Ban Cầm tí tách, réo rắt những bài hát không nhớ tên, không nhớ lời, chỉ mênh mông tình cảm.

Trong những bài hát ấy, luôn có những cuộc tình.

Anh buồn vì họ toàn viết về những cuộc tình đã mất, đã đỗ vỡ, thế nên anh mới không thèm nhớ lời đấy thôi. Tiên sư họ, anh không biết một bài nhạc tình nào vui để dâng tặng em cả, vì thế anh đọc cho em những bài thơ. Của anh. Tặng em.

Em có cười khi ngân nga chúng thành tiếng ?

Anh thì có, em có biết không.

Chỉ những ánh đèn trong “Tâm trạng khi yêu” mới giúp anh đứng vững được.

Quizas, Quizas, Quizas vẫn đang ngân vang trong cái quán cafe nhạt nhẽo này. Đèn tắt ngúm. Chúng không biết anh yêu ánh đèn. Những ánh đèn nhỏ nhoi, lay lất. Chỉ có em là biết.

Anh lại cười, ngây ngất, khờ dại. Anh yêu ánh mắt ấy. Trong gương, nó luôn là vĩnh cữu. Họ không hiểu được nó, em à.

Tiếng yêu day dứt lại đang vang vọng trong một ngăn kéo, chúng chứa được muôn vàn lá thư đã bị đóng dấu, cất bỏ. Chúng không thoát ra được, có một thứ gì đó tệ hơn chúng bị giam cầm nơi đây.

Sài Gòn vẫn nóng lắm. Và nó trở thành lò lửa kể từ ngày em ra đi. Em có biết không ?

Cuối cùng thì chúng ta là những gì, ngoài những chiếc lá rơi rụng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

‘Làm thế nào để tìm lại được tóc đã rụng’

  ‘Làm thế nào để tìm lại được tóc đã rụng’     Người Đức có khái niệm Umwelt dùng để miêu tả cảm giác tồn tại giữa th...