Chủ Nhật, 25 tháng 10, 2009

Kim Ki Duk's Time


Time là một bộ phim lạ của Kim Ki Duk.Nó quá nhiều thọai.Phải chăng ông đã thay đổi quan điểm của mình về cách bộc lộ nội tâm con người.

Phim xoay quanh hai nhân vật.Seh-hee và Ji-woo.Seh-hee,một cô gái lạ lùng,yêu Ji-woo đến nỗi phát dại phát điên khi ai đó nhìn anh.Cô có một ám ảnh rằng anh đã chán khuôn mặt của cô và rồi sẽ ruồng bỏ cô.Thế là hành trình đến với một gương mặt mới bắt đầu.Giải phẫu thẩm mỹ.Gã bác sĩ đã khuyên cô hết mực,nhưng cô vẫn tìm đến một gương mặt dao kéo.Một thứ giả tạo.

Cô có một gương mặt mới.Trong khi Ji-woo cô độc vì người yêu bỗng dưng mất tích khỏi cõi đời.Rồi anh gặp See-hee,cô gái phục vụ nơi quán cafe anh hay ghé.Hai người dường như có cảm tình với nhau.Ji-woo dẫn cô đến những mơi kỷ niệm của anh và Seh-hee,khu công viên đầy tượng tính dục,chụp hình nơi nấc thang dẫn lên thiên đường.

Liệu Seh-hee có phải là See-hee ? Ta biết rằng đó là một.Seh-hee biến đổi gương mặt chỉ để Ji-woo yêu cô hơn.Nhưng liệu đó có phải là một quyết định đúng đắng ? Mọi chuyện dường như không êm đềm như cô nghĩ.Tất cả đều càng ngày càng tệ hơn khi Ji-woo quyết định giải phẫu để tạo ra một gương mặt khác khi biết dc mọi chuyện.

Như tôi đã nói,phim quá nhiều thọai so với KKD.Ông gầy dựng nên những nhân vật lạ lùng và có tính cách mạnh mẽ.Phim là một chuỗi những câu hỏi:Tại sao ? Tại sao ? Tại sao ? Có phải hai nhân vật đang đi tìm lại chính bản thân mình trong một xã hội đầy rẫy những thứ dối trá.

KKD đã và đang bộc lộ những trắc trở về xã hội.Con người hiện đang đắp đầy những tham vọng,tình dục,ghen tuông lên gương mặt của bản thân,tô điểm lên nó những thứ fake rõ rệt nhằm thỏa mãn nhu cầu ,để rồi đánh mất bản ngã của mình.

Nếu bạn coi phim qua loa,bạn chỉ rút ra một điều 'Giải phẩu thẫm mỹ' là tồi tệ.Nhưng,hãy xem kĩ lại.Cả bộ phim là một chuỗi những hành trình vô vọng đi tìm lại bản ngã con người.Có thấy đau đớn không khi Seh-hee gặp lại Ji-woo trong tiệm cafe,đeo một tấm hình của cô trc khi giải phẫu.Fake.Gương mặt thật của cô đâu đã còn đó ? Dục vọng,ghen tuông đã trát lên đó một gương mặt mới làm thỏa mãn chính bản thân cô.Nhưng,có phải điều đó đã thay đổi cô ? Cô vẫn thế,vẫn đầy điên lọan.Cảnh Ji-woo đánh cô và hỏi rõ 'Có phải đó là con người thật của cô ?' đã nói lên điều đó.Seh-hee đã thay đổi gương mặt,và cố thay đổi con người mình.Gương mặt mới,đẹp đẽ hơn,nhỏ nhắn hơn có biến đổi dc bản chất của con người ko ? Câu trả lời là không.

Tuyệt vọng.Nhìn cảnh cuối,dòng người tấp nập.Xã hội đã làm gì chúng ta.Nếu tinh ý,ta sẽ thấy đọan ending chỉ là một phân cảnh lập lại của đọan đầu.Điều đó có nghĩa gì ? Có phải cuộc tìm kiếm bản ngã sẽ không bao giờ kết thúc ?Có phải Seh-hee đụng phải chính bản thân của mình đó sao.Mọi thứ dường như lặp lại.Đến vô tận.

Nửa sau của phim như là một chiếc gương phản chiếu nửa đầu phim.Nơi đó,Ji-woo và Seh-hee đang nhìn nhau.Nếu như đầu phim Seh-hee giận dữ khi thấy Ji-woo nhìn gái,thì ở sau Seh-hee lại đau đớn tuyệt vọng nhìn mặt từng chàng trai để tìm ra Ji-woo.Nếu như đầu phim,Ji-woo buồn bã khi Seh-hee mất tích (đi giải phẫu) thì ở sau Seh-hee nhức nhối khi Ji-woo mất tích (đi giải phẫu nốt).Đó dường như chỉ là một biểu hiện nho nhỏ và hơi gượng ép của luật nhân quả.

Hay cả bộ phim chỉ là một giấc mơ ? Thời gian có nghĩa lý gì.Con người càng ngày càng giả tạo và máy móc,họ đi đi lại lại,uống ở cùng một quán cafe,đi đến cùng một nơi,nói chuyện vớ một người.Con người càng như một bóng ma.Bản ngã,là điều không thể tìm dc.Họ tồn tại như một dạng vật chất vô hình.Cuối phim,Seh-hee muốn giải phẫu lần nữa để đánh mất chính bản thân mình,trở thành thứ vô hình trc mắt mọi người.

Bộ phim vẫn khó hiểu như mọi phim của KKD.Đầy tính biểu tượng và đòi hỏi người xem phải suy nghĩ thấu đáo tìm câu trả lời cho riêng mình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

‘Làm thế nào để tìm lại được tóc đã rụng’

  ‘Làm thế nào để tìm lại được tóc đã rụng’     Người Đức có khái niệm Umwelt dùng để miêu tả cảm giác tồn tại giữa th...