Thứ Hai, 15 tháng 3, 2010

Sống 2

Cô đơn
Qua Sài Gòn mùa mưa nhỏ lạnh
Qua điếu thuốc khói vắng xa tàn
Qua bùng binh trăm ngàn ngỏ rẽ
Qua cuộc đời bung bít bao năm.

Ngày đó đã chết
Với một cuộc đời đã hết
Tàn theo năm tháng
Vơi bao vị buồn
Cũng như tách cafe
Rồi sẽ cạn

Nhưng rồi vị đắng cũng ra đi
Để lại tâm hồn tha thiết
Ngọt lịm dòng thời gian.

Rồi tôi sẽ đứng lên
Dẹp tan bao kiếp sầu
Thoát li bao kiếp buồn
Kí ức đã rơi rụng như lá úa tàn phai
Sống cho ra sống
Đừng hối tiếc.

Ngày mai rồi sẽ đến.

2 nhận xét:

  1. :-? em không hiểu
    sao lại là sống 2 :(

    Trả lờiXóa
  2. Vì trong đây đã có một bài tên là Sống. Bài này là bài Sống thứ 2.

    Trả lờiXóa

Thư số 2: ‘Sự nhẹ bẫng không chịu nổi của những đám mây lang thang’ Gửi H (công chúa),  Nếu em hỏi anh anh là ai thì anh sẽ bảo ...