Thứ Bảy, 13 tháng 3, 2010

Nụ cười

Thôi từ nay ta bỏ
Cả đôi mắt lẫn nụ cười.

Một mùa hạ nắng chảy dài một phía
Một mùa đông gió thổi biết bao sông
Tôi ngồi đó với một mùa tha thiết
Mùa của đời người chìm trong mớ dao phai.

Tôi xập xình la liệt bãi tha ma
Một mùa mưa nhơn nhởn nhớ căn nhà
Với một sầu rôm rả vài ba điếu
Cùng vài chén rượu tàn
Vài ba mảnh tình vươn vắt đầu vai nhỏ
Vài mảnh tình đời không nha nhấn
Vài mảnh tình người không nhấn nha.

Đời người qua vài ba mùa gió lại
Cuối cùng cho một đời người
Là bao ?

Vì thế
Tôi đã bỏ nụ cười...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Thư số 2: ‘Sự nhẹ bẫng không chịu nổi của những đám mây lang thang’ Gửi H (công chúa),  Nếu em hỏi anh anh là ai thì anh sẽ bảo ...