Thứ Hai, 28 tháng 9, 2009

Blackfield




Steven Wilson,leader của Porcupine Tree,một band Progressive luôn đi tìm tòi cái mới.Aviv Geffen,một tay nhạc sĩ đến từ đất nước Isarel xa xôi và chiến tranh hòanh hành.Họ đều có một điểm chung :giữ trong mình tâm thế của những nhà nghệ sĩ.Một thái độ bất mãn với xã hội.Họ hướng ngòi bút và đẩy cao giọng hát của mình để nói về những thứ tiêu cực.Như Steven đã nói :

"I find it easier to write songs about the negative side of the world than it is about the happy side of the world. And consequently can you say I'm quite miserable myself and our lyrics are quite miserable, and yes, they are. But it's not because I'm a miserable person, it's because I'm fascinated by the negative aspects of the world in which we're living."

Cùng nhau,họ đã tạo nên hai Album tuyệt vời : Blackfield và Blackfield II.Thứ âm nhạc trong hai Album đơn giản,nhẹ nhàng,dễ nghe.Không hề có cấu trúc Progressive lắc léo như trong Pocurpine Tree nhưng Blackfied đủ sức dấn chìm bất cứ người nghe nhạc nào trong cái không khí của nó : u ám,trầm mặc,buồn.Giọng hát của Steven và Aviv đưa người nghe qua nhiều cung bậc cảm xúc.Tất cả tạo nên một band nhạc lạ và hấp dẫn đối với những ai yêu thích sự đơn giản nhưng thấm đọng và sâu sắc.


Blackfield là một Album hay và ngắn.Tất cả những bài hát đều chỉ từ 4-5 phút.Nhanh,gọn,ko cầu kỳ và ko rề rà.Đó là cái hay của Aviv Geffen khi đóng góp trong Blackfield.Nếu như Steven có thể dành đến hàng chục phúc để hoàn thành ý tưởng của mình thì Aviv Geffen chỉ cần có thế :4-5 phút là đủ.Ko bao giờ hơn.Âu đó cũng là cái gu sáng tác của mỗi người.


Album mở đầu với Open Mind,với giọng hát nhẹ nhàng,thễnh thãng của Steven,Acoustic guitar lảng vảng đâu đó và một đoạn Chorus nhảy xổ ra từ hư vô làm người nghe giật cả mình.Open Mind mở đầu Album khá tốt,khiến ta có thể hình dung ra tòan bộ Album thế nào.


Sau đó là một khúc Piano sâu thẳm vào lòng người ở Blackfield.Một ca khúc có tiết tấu nhanh hơn một chúc so với Open Mind.Giọng ca của Steven vẫn thế,như đưa người nghe vào một thế giới khác của riêng anh.Tiếng guitar sâu thăm thẳm cuối bài như góp phần đưa người nghe dấn thân sâu hơn vào cái thế giới u tối đó.Cất giấu trong từng lời ca lại là những lời tự sự của Steven.Những lời hát về quá khứ,ám ảnh và dằng vặt.


Curling lips, fingertips, dead eye dips

I saw it all in the blackfield

Splinter cracks, summer tracks, paperbacks

We found them all in the blackfield

In the shade, whistle blades, singing fades

In the blackfield


Nếu như hai track đầu,âm nhạc còn trong sáng thì với Glow lại khác.Xu hướng Album bắt đầu tối hơn.Tiếng key nghe rợn cả người.Sau đó,âm nhạc cất lên,nghe du dương và não nề.Lyrics đậm chất tự sự,một lời thì thầm,tự trách móc với chính bản thân. Mọi thứ vẫn tiếp diễn,nỗi đau,dằng vặt,đau khổ …. một cách chậm rãi…


And the glow

It goes

So slow

It goes


rồi tất cả bùm nổ ở cuối track.


If you knew the man I used to be

Please hold me under the sea

Or scratch my arms till they bleed

Save me

Will you help me to feel the glow?"


Đọan cuối thật đáng sợ.Đó là giải thoát.Một sự giải thóat tiêu cực.Phải nói Blackfield đã viết nên những lời ca cay đắng.Điên loạn.Trầm cảm.Đau đớn.

Ai có dịp xem DVD Blackfield Live In NY sẽ thấy Aviv solo track này bên cạnh chiếc keyboard.Đơn giản hơn,nhưng không nhức nhối bằng.


Scars lại là một track đen tối khác,với tiếng hát của Steven.Tiếng guitar Riff đơn giản nhưng vừa đủ.Không hiểu sao nghe tiếng Bass và Drum trong track này rất thú,rất đã,gồ ghề và hòa mình được với tòan bộ không khí của track.Chorus ngắn ngủi,Lyrics lại là những lời tự sự buồn bã.Vì thất tình,tôi đóan thế.


I watch a teardrop falling from your eye

You are so perfect when you cry

In the corner all our endings lie

Alone now


So với Glow thì Scars có phần êm dịu hơn,không day dứt bằng.Nhưng lời lẽ thì vài đoạn lại rất hay và đẹp.Thất tình mà.


Steven Wilson đã thể hiện giọng ca tuyệt vời của anh ở Lullaby,một khúc hát ru.Nhưng nghe nó,tôi không ngủ được,gắn gượng theo từng note nhạc,từng lời ca của Steven.Chỉ có tiếng keyboard và violin du dương tuyệt diệu.Phải nói giọng ca của Steven rất phù hợp với một khúc ru êm ái như thế này.Vâng,êm ái là thế,nhưng nội dung thì đi sâu vào việc bạo hành trẻ em.Ta hãy hình dung ra một người cha đối xử với con mình như thế nào : Break my heart, Wound me deep, Make me bleed, Smash my face, Smash my toys.Những động từ diễn tả hành động được liệt kê dồn dập.Khiến ta như nhìn rõ những việc ấy trước mắt.Lời ca ít ỏi,ngắn gọn và đơn giản.Một khúc ru tuyệt đẹp nhưng sẽ không ai hát nó cho con của mình nghe cả,nếu bạn không muốn nó trở nên một đứa trầm cảm và điên lọan từ thuở còn thơ ấu.


Aviv xuất hiện ở Pain,trên cả tuyệt vời.Tôi đặc biệt thích giọng hát của anh trong bài này.Một track không vui.Lại thất tình.Buồn.Được hỗ trợ bởi giọng ca nhừa nhựa của Aviv,Pain đủ khiến cho bạn khóc theo nó (nếu như có cùng tâm trạng).Đoạn Fade out nơi cuối track khiến cho mọi thứ trở nên nhạt nhòa,và bạn sẽ Repeat track lại.Tin tôi đi.Pain đủ để cho ta thấy tài năng viết nhạc của Aviv.


While I'm melting in the rain, deep in pain, she is so far

Will we ever meet again as friends, after so long?

All my friends now try to save me

What a joke, what a joke.


Đáng tiếc là Pain lại quá ngắn.Nghe Pain như muốn chạm vào nỗi đau của nhân vật,và hòa mình vào nó,tan chảy trong cơn mưa dầm dề.


Acoustic trong Summer cũng rất tuyệt.Steven Wilson lại quay lại làm vocal trong track này.Với một ít backing vocal từ Aviv ở Chorus.Không khí vẫn thoáng buồn.Đoạn solo guitar khá tình cảm và là điểm nhấn của cả bài.Ca khúc fade out rồi vang lên một đoạn mang âm hưởng psychedelic,có lẽ là từ Steven.Rồi im bặt.

Lyrics biến đổi từ mùa Hạ sang Đông rồi lại Xuân,có lẽ tượng trưng cho một con đường quanh co của đời người để tìm lấy chỗ đứng.Lyrics không u tối như những track trước,chỉ hơi thoáng buồn và vô vọng.


Heart needs a home

It's a dark and empty road when you're alone.


Cloudy Now là một track của Aviv nhưng Steven lại hát.Tiết thật,tôi thích giọng của Aviv trong track này hơn,một track tự sự khác.Vẫn đen tối.Track khá đơn giản,với acoustic guitar,keyboard là chủ yếu.Một ca khúc về Aviv và đất nước Isarel.


In a violent place we can call our country

Is a mixed up man and I guess that's me

The sun's in the sky but the storm never seems to end.


Lyrics quả thật là rất rối rắm.Là những lời sâu thẳm trong nội tăm của Aviv.Là những gì Aviv nhìn về con người,về xã hội.Có những đoạn làm tôi thật sự kính nể khả năng của Aviv và Steven trong việc tạo ra những câu hết sức đơn giản nhưng sức truyền cảm rất lớn.


It's a beautiful thing when it starts to rain

A man who drinks just to drown the pain

And I can't stop from dreaming there's something else.


Quả thật là đẹp.Hình ảnh A man who drinks just to drown the pain khiến tôi luôn có một cảm xúc nào đó về thân phận con người.

Track fade dần,tưởng chừng mọi vấn đề của Aviv đã kết thúc nhưng giọng hát lại cất lên .Vang vọng,đau đớn.


We are a fucked up generation

It' cloudy now

A fucked up generation

It' cloudy now

We gotta get out of here

It's cloudy now

A fucked up generation

It's cloudy now


Blackfield là vậy,luôn tự dằng vặt bản thân,chìm sâu trong nỗi đau để rồi sau đó bùm nổ.Không hiểu sao mỗi lần nghe đoạn này tôi đều vặng loa to hơn để tìm thấy cái fucked up generation của Aviv.


Trời lại đầy mây.


The Hole In Me tạo được cái không khí của Glow,day dứt.Là track ngắn nhất Album,nhưng nó vẫn có chỗ đứng.Mở đầu một cách ngẫu hứng với keyboard và cứ thế tiếp dẫn bởi vocal xa xăm và trống rỗng.Acoustic Guitar cũng làm rất tốt nhiệm vụ ở track này.Track kết thúc hụt hẫng quá,khi electric guitar vừa vang vọng những tiếng đầu tiên,xa xăm và trống rỗng.Lyrics lại mang tính tự sự,ray rứt bản thân.Như vocal,lời ca cũng nói về sự trống rỗng,cô đơn giữa lòng thịnh vượng.Nó làm tôi chợt nhớ đến tác phẩm Ngầm của Murakami,một tác gia mà tôi không thích.Chỉ thích cái title khá ấn tượng của nó : Thảm kịch Sarin và sự trống rỗng giữa lòng thịnh vượng.


What have I done?

Treat me tonight like a movie star

Who will never die

Always surrounded by girls like you

Kill all my loneliness


Hello là một track nhẹ nhàng,nên thơ,với một không khí lãng đãng như mơ,một catchy khiến bạn hát theo dễ dàng.Một đoạn Solo Guitar tốt.Tất cả ấn tượng của tôi đối với track này chỉ có thế.Lyrics vẫn Depressed và một ít romantic,nhưng không ấn tượng như những track khác.Có một điều ở bài này khiến tôi phải suy nghĩ : Có phải Aviv và Steven hát cho nhau ở track này.Và khi chorus vang lên,hai người hòa thành một.


Hello, hello, hello, hello

Is it gonna last?

Why don't you come and take me with you?

And so I know you had to go

I'm dreaming of the past

An echo of the years we passed through


Perfect World là một bonus track.Nhưng phải nói nó khá tốt.Đó là sự tưởng thưỏng xứng đáng khi bạn đã trải qua những giai điệu dữ dội trước đó.Tưởng tượng cả bài như những note nhạc đơn giản và trôi chảy như một dòng suối.Đoạn Solo guitar là điểm nhấn của dòng suối,gập ghềnh qua những viên đá tảng rồi đến cơn thác đổ là kết thúc của track.Một lyrics mang đến hi vọng cho những người tuyệt vọng.Có thể nói Perfect World có phần lời sáng nhất album nhưng sự sáng chói hiếm hoi đó cũng chỉ là một dạng thức khác của nỗi day dứt không thể rũ bỏ.


You leave no one to cry

On the day you die

They hate you more than you hate to be alive


So light my way

And wish me sunny days

A wish will be reborn to a perfect world

So dry your tears

And tear up all your fears

A wish will be reborn to a perfect day


Hết.Blackfield I chỉ có thế.Bạn đã đi qua nó,những cảm xúc chấp vá của Aviv và Steven.Hi vọng bạn tìm được một tí đồng cảm với họ.Với những nỗi niềm cay đắng.Với Aviv và Steven.Với cách nhìn đời xám xịt.Nhưng hãy can đảm lên,dry your tears và đứng dậy,vững vàng trên thế giới này.


Có ai đó đã nói.Nghe Blackfield mà giai điệu cứ lởn vởn ở trên đầu.Cảm ơn lời nhận xét quá hay đó.Nghe Blackfield trong một buổi tối buồn và dằng vặt với bản thân.Bạn sẽ giũ bỏ hết thảy và hòa mình vào dòng tự sự của Blackfield.


We are a fucked up generation

It's cloudy now

4 nhận xét:

  1. bf dễ nghe nhưng không dễ ghiền, vì cái sự não nề ám ảnh của nó, nhưng đã ghiền là ghiền vào xương máu, ăn sâu vào não, phải ko cưng

    Trả lờiXóa
  2. blog chi mà vào trầy trật luôn :-ss

    Trả lờiXóa

Thư số 2: ‘Sự nhẹ bẫng không chịu nổi của những đám mây lang thang’ Gửi H (công chúa),  Nếu em hỏi anh anh là ai thì anh sẽ bảo ...