Thứ Ba, 22 tháng 2, 2011

Night Prince

       
hello hello

i'm the night prince
blowing my money on shoes
blowing my money on booze
i'm the night prince
and if i sneer at other dancers
that's because attitude matters
attitude matters...

you think your smiles flatter my ego
but can't you see i'm just a pathetic weirdo
i wish there was a land
where i could just feel good for free

i'm the night prince
fresh mint breath
always
pearls of sweat on my forehead
pearls of sweat on my forehead
i'm a storm i'm futureless
i'm a storm i'm futureless
i smile at strangers
smile at rangers, hipsters, angels, builders
i'm the night prince i'am the night prince

yeah my life was dull
but i'm trying hard to sex it up
yeah my life was dull
but i'm trying hard to sex it up
and it doesn't really matter
if i'm deck or fin
no.

(Night Prince - The Married Monk)

Chào.
Tôi là hoàng tử bóng đêm.

Indie, lạ lùng, khó gần, khó cưỡng để lại gần.

Thứ Sáu, 18 tháng 2, 2011

Summertime



Summertime, time, time,
Child, the living's easy.

Fish are jumping out
And the cotton, Lord,
Cotton's high, Lord, so high.



-from Janis Joplin

Chủ Nhật, 6 tháng 2, 2011

Xuân (5)

Tết chính thức hết từ đây. 3 ngày Tết không làm gì khác ngoài ngủ, ngủ rất say, rất ngon. Mơ mộng nhiều thứ quái chiêu, kì lạ. Có lẽ ảnh hưởng của mấy tập phim truyền hình The X-Files vừa xem (mẹ, thời xa vắng), hay The Exorcist (Quỷ ám - khiếp đảm cái vụ quay đầu 180 độ ra đằng sau - cái tiếng rắc rắc ám ảnh), hay In the mood for love (phim đẹp quá, tinh tế quá, gợi cảm vô cùng, cần quái gì tình dục, chỉ cần một cái vuốt nhẹ tay, một cái cúi đầu, một ánh mắt. Hãy tưởng tượng cái khoái cảm khi xem một bức ảnh bikini áo tắm đồ lót so với việc xem một bức ảnh khỏa thân trần trụi hoàn toàn.), hay mấy bản nhạc của Can (cái cách guitar vang lên ấy, phiêu không chịu được - nhất là khi quăng vào phim Trần Anh Hùng. Thích, day dứt mãnh liệt - nghe đi nghe lại hàng chục lần Mary Mary So Contrary [guitar solo quá đỉnh] và Paperhouse và She Brings the Rain[tiếng bass]).

Ờ thì mùng 1 cũng đi thăm thú đường hoa nì nọ chi đó, nhưng năm nào cũng như nhau chả đáng phải kể, cái kim tự tháp ngược chán òm, xấu hoắc, từa lưa vật thể lạ lùng chưng diện giữa rừng hoa. Vui nhất là năm nay đi sớm (5 giờ), ánh sáng mặt trời le lói, đường phố sạch boong, yên tĩnh. Thành phố nghỉ ngơi, thở dài. Gió thổi mang theo cái lạnh đầu năm. Đi chùa. Chùa yên tĩnh, vào chả muốn làm gì, lòng vòng quanh mấy bức thư pháp đắt đỏ kinh hồn. Ăn chay. Cầu an cả năm.

Mùng 1 đường vắng. Mùng 3 đường bớt vắng hơn đôi chút. Nói thẳng ra là vẫn như cũ. Ồn ào, xô bồ, hối hả. Đến lạ lùng, khi thành phố bắt đầu vắng thì buồn, khi thành phố bắt đầu đông lại cũng buồn nốt.

Thích ơi là thích quả táo trong the Steamroller and The Violin - bộ phim sinh viên cuối cùng của Tarkovsky.

Thứ Tư, 2 tháng 2, 2011

Xuân (4)

30 Tết. Sáng dậy sớm, đạp xe vòng vèo lên Nhà thờ Đức Bà, lên Nhà hát thành phố, qua Nguyễn Huệ, đến Hàn Thuyên. Đường vắng xe, mặt trời chưa lú, không khí thoáng đãng, gió thổi lồng lộng, cái rét nhạt lầm lũi qua da qua thịt.

Về nhà, ngồi lặt rau trên nền nhạc Arab Strap, Velvet Underground, The Married Monk, Radiohead, và cả Thanh Lam (em ơi Hà Nội phố hay tuyệt). Chồm hổm trong nhà vệ sinh. Màu xanh trong suốt, trông ciné dễ sợ.

Cúng xong vẫn tiếp nối truyền thống cũ, ăn no, ngủ một giấc dài đến 4h30 chiều. Mộng mị một trận chiến giải cứu tinh cầu. Tỉnh dậy nước dãi lòng thòng.

Dong qua Quận 10 mua hoa, đường phố tắt ngấm đèn. Giờ mới biết trên đời có hoa Đô la.

Coi Táo xong, cúng kiếng giao thừa, đã nghe ầm ĩ náo nhiệt ngoài đường. Ai đó quăng pháo nổ đì đoàng. Bánh chưng xanh, hạt cau rụng. Dưa đỏ tròn ngon mắt, hương dài quăng đó, ngũ quả đầy mâm.

Năm mới rồi, năm mới rồi...

Đêm 30 nghe tiếng pháo nổ... Đùng !... ờ ờ... Tết
Sáng mùng 1 ra chạm niêu đánh... Cộc !... á à... Xuân

Hội hè miên man.

Thứ Ba, 1 tháng 2, 2011

Xuân (3)

29 Tết. Không khí loãng dần. Tôi bật tắt màu nắng đang vươn mình qua cửa sổ. Dọn dẹp đầy đủ từ hôm qua, cửa kính sạch boong, giấy báo nùi cục quăng xó.

Bạn tôi ngồi chồm hổm xoa tay chống rét - cái rét Hải Phòng chắc kinh khiếp lắm -, miệng thổi phù phù nồi bánh chưng đương nấu. Lửa tắt bị gia đình mắng một chập. Bạn tôi thăm thú mộ phần ông bà, rướt họ về đón Tết. Tết đã chết tự bao giờ ?

Chỉ có vài niềm vui và nỗi buồn tồn đọng hết ngày này qua ngày khác, tháng này qua tháng khác, năm này qua năm khác.

Marlon Brando trong Bố Già, nằm giường bệnh nhích mi mắt một tí thôi mà rúng động đến kinh người.

Đọc Film Club đến đoạn nói về John Lennon thấy thú vị quá.



Tôi không thể nói nên lời. Âm nhạc đó, bộ phim đó, phong cách diễn xuất... Nhưng trên hết, đó là Beatles đấy nhé !


"Chờ bố một chút được không ?" Tôi nói. Tôi lục quanh trong đống đĩa Beatles của mình cho đến khi tìm thấy Its Only Love trong album Rubber Soul. Tôi cho đĩa vào máy và bật bài này lên cho nó nghe (ngón tay tôi giơ lên để thu hút sự chú ý của nó, đề phòng nó mất tâp trung dù chỉ là một phần nghìn giây thôi.)


"Đợi đã, đợi đã," tôi gào lên đầy phấn khích. "Hãy đợi đến phần điệp khúc ! Lắng nghe giọng hát này đi, nó như dây thép gai vậy."


Tôi gào lên trên tiếng nhạc : "Đây không đơn giản chỉ là giọng hát tuyệt vời nhất trong dòng nhạc rock and roll đúng không ? "


Khi đến đoạn kết của ca khúc, tôi ngồi xuống chỗ của mình. Sau một hồi im lặng thận trọng và bằng giọng nói thiếu tự nhiên (nó vẫn hại tôi, cái tuổi này), tôi nói : "Thế con nghĩ sao ?"


"Họ có chất giọng khá được."


Khá được á.


"Nhưng con cảm thấy thế nào ?", tôi gào lên.

Đánh giá tôi một cách thận trọng bằng đôi mắt thừa hưởng từ mẹ nó, nó nói : "Thật lòng ạ ?"


"Thật lòng."


"Không thấy gì cả". Im lặng. "Con không thấy gì hết." Nó đặt tay lên vai tôi tỏ vẻ giảnghòa. "Con xin lỗi bố."


Liệu trên môi nó có một vẻ thích thú ẩn giấu không. Liệu có phải tôi đã trở thành một ông già lẩm cẩm rồi không ?

Có lẽ là không ?

Ấy thế mà chiều rồi.  Tối nay đi đâu ta ? Bạn tôi trai tráng ở nhà nấu cơm cho gia đình. Bà mắng mỏ kinh khiếp. Cười. Tai nghễnh ngãng. Hết.

‘Làm thế nào để tìm lại được tóc đã rụng’

  ‘Làm thế nào để tìm lại được tóc đã rụng’     Người Đức có khái niệm Umwelt dùng để miêu tả cảm giác tồn tại giữa th...