Thứ Tư, 15 tháng 9, 2010

vô tri

Tôi yêu những đêm không màu
Mắt trắng
vô tri trắng
buồn nôn trắng
Xà lang trắng
Lan can tắng
bút trắng
mực trắng
viết lên hiệu hữu trắng.

Tôi yêu mắt đèn mù
Nhìn mù
Yêu mù
Sống mù
Chết mù
Vui mù
Buồn mù
Cô đơn mù
Nhắm mắt mù
Mù từ buồng tim máu thịt.
Mù từ thăng thẳm nơi sâu.

Chẳng có cửa sổ nào mở
Mưa biến màu
Không thấy cầu vòng rơi
Chim hót tiếng câm
Người nói tiếng lặng
Im biền biệt.

Đen còn ? hiện hữu trắng. vâng vâng mù. Nhìn đời bịt. Sóng còn bạc, né người mù. Cát hồn nhiên, né người điên.

Tôi yêu những vùng trời đỏ màu máu, không nhờ mặt trời, không nhờ tinh tú , không nhờ sao băng hay chiến tranh lạnh giá. Chỉ cần chấm dứt. Cõi cỏ lau bờ bụi.

Tôi yêu tôi, vốn trắng, đen, mù và lặng.

1 nhận xét:

Thư số 2: ‘Sự nhẹ bẫng không chịu nổi của những đám mây lang thang’ Gửi H (công chúa),  Nếu em hỏi anh anh là ai thì anh sẽ bảo ...