Thứ Bảy, 4 tháng 1, 2014

đi tìm sự im lặng

Chỗ ở cũ của tôi ở gần sân bay, hằng ngày lắng nghe tiếng máy rền vang cửa biển cũng thú


tôi ở gần một ngôi nhà cũ
cây dương xỉ ngập lá
trước sự lặp lại của thời gian
nó dường như vô hình.

bạn tôi bảo, anh muốn được yên tĩnh trong một ngày chủ nhật hoang dại
tôi bảo, thế là đúng
để sống được ở một thành phố như Sài Gòn
ta phải tự mình tìm lấy yên tĩnh.

nơi đây, tôi đứng giữa một ngã tư xa lạ
tìm lấy chính mình
trong rầm rập bước chân đi
những con người đi không ngoảnh đầu.

chẳng gì hơn một ngày chủ nhật buôn mình ra biển
ít ra, biển chẳng bao giờ nói gì.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Thư số 2: ‘Sự nhẹ bẫng không chịu nổi của những đám mây lang thang’ Gửi H (công chúa),  Nếu em hỏi anh anh là ai thì anh sẽ bảo ...