Thứ Bảy, 28 tháng 7, 2012

Mệt


Dọn nhà. Mệt. 2 ngày chạy tới chạy lui. Khiên tới khiên lui đủ thứ đồ. Vác trên vai một cái bàn to oành trên đường rồi trên dốc rất tốn sức. Chị họ từ dưới quê lên thành phố thi đậu đại học. Mẹ mua nhà mới, chuẩn bị xây. Tôi có phòng mới. Phòng nằm cạnh bếp và sân sau của một căn nhà nằm trên dốc nhìn xuống thành phố và xa lộ bên dưới. Tôi ra sân sau để một chai nước suối xuống cái bàn gỗ giữa sân làm tàn thuốc. Trời lạnh thấu xương. Bạn tôi ngạc nhiên khi thấy máy giặt và máy sấy không cần bỏ xu vào vẫn chạy. So với chốn cũ, đó là một phép màu.

Dọn nhà. Tôi gọi thằng bạn thân nhất theo giúp. Bị trẹo mắt cá do đá banh, thế nhưng bạn vẫn đủ mạnh. Chúng tôi trò chuyện với nhau trong lúc khiên vác đồ đạc, không phải để đỡ mệt, mà để đỡ cảm thấy cô đơn.

Tối thứ 6 và 7, thành phố nhộn nhịp hơn mọi khi. Đi ngang qua một quán rượu mà người ta đến cũng chỉ để xem múa thoát y. Đi ngang qua một căn hẻm mà người ta dọn ra bán sách cũ 1 đồng một cuốn. Đi ngang qua những thanh niên trượt ván giữa đường thi thoảng nhìn lại phía sau trông chừng xe hơi vọt đến. Đi ngang qua những cột đèn và những tấm poster dán dầy trên tường. Đi ngang qua những nghệ sĩ đường phố vác guitar trên tay, râu tóc xồm xoàm miệng lúc nào cũng ngậm thuốc. Đi ngang qua một tấm bảng mà phía sau in đậm hàng chữ “Mơ là gì?”, bên dưới kí tên: Roger.

Dạo này lên mạng thấy ai cũng chính chị chính em, gặp ai cũng nghe rao giảng đạo đức và tri thức. Mệt.

2 nhận xét:

‘Làm thế nào để tìm lại được tóc đã rụng’

  ‘Làm thế nào để tìm lại được tóc đã rụng’     Người Đức có khái niệm Umwelt dùng để miêu tả cảm giác tồn tại giữa th...