Thứ Ba, 17 tháng 1, 2012

Mộng

Không còn ai thở dài
Vào một ngày tăm tối
Nơi quần tay quanh ngõ
Bốn bề mộng thiên thu.

Không còn ai thổn thức
Nặng trĩu trái tim đơn
Cõi mộng sầu úa lá
Sông chín lối bạc tình.

Không còn ai còn đến
Góc trời đẫm lệ mi
Đi bằng đôi mắt nhỏ
Tình để lại hư không.


Ừ thì không còn ai
Không còn ai còn đó
Mơ màng xé mộng đau
Xuân mưa nguồn tạt nắng
Tình chợt thiên thu lắm
Tình còn mãi mai sau.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Thư số 2: ‘Sự nhẹ bẫng không chịu nổi của những đám mây lang thang’ Gửi H (công chúa),  Nếu em hỏi anh anh là ai thì anh sẽ bảo ...