Thứ Sáu, 2 tháng 7, 2010

'Thức đến sáng và mơ'

Đôi khi sự trống rỗng cũng muốn bốc cháy
và không gian nhuốm màu
em những muốn cắn vỡ khoảng cách đợi anh
như cắn vào đêm tối.

Đôi khi sự tuyệt vọng cũng muốn loé sáng
và trái tim mỉm cười
em biết khi chúng ta dày vò nhau bằng ngôn ngữ
của loài rắn độc
ấy là lúc chúng ta yêu nhau

Đôi khi mỗi người một miền
nỗi nhớ bị đuổi xô một cách thô bạo
em vẫn tin chúng có ngày trở về sau đêm tối
anh trở về bên em.

Đôi khi
chỉ bằng một niềm tin
cuộc sống sẽ khởi đầu và kết thúc
giống như nhau...

Bài thơ được rút ra từ tập 'Thức đến sáng và mơ' của Phạm Thị Ngọc Liên. Thơ tình, buồn, bay, đầy hình ảnh, thẳng thừng, ngang tàng, lắm khi đen tối. Những bài thơ như rỉ máu. Định tặng Dương một cuốn.

Dạo này hay thức khuya, đâm ra dậy trễ. Thật là đáng trách. Dẹp dọn hết bàn học, ném đống đĩa vào một hộc tủ khóa lại, quăng đống sách vào một hộc tủ không còn khóa. Phòng mình nhỏ, bàn học mình lớn, nhưng toàn để thứ không liên quan đến học.

Dẹp dọn là điều tất yếu. Dẹp dọn, mở cửa sổ ra nào để gió thổi nắng tràn ngập căn phòng. Để một chút khí trời vào, con người đâm ra thoải mái hơn. Quên hết những cơn say đêm qua.

Vì dậy trễ, đến 8 giờ mới mở được đôi mắt, nên mình đành lỡ hẹn với cái hồ bơi cùng cái thư viện IDP vậy.

Lại dọn dẹp bàn học, bật một chút post rock lên và lắc lư đầu, cứ như Faye trong Chungking Express vậy. Vui đáo để.

Hôm nay ta sẽ đọc cuốn sách gì ? Chiều đưa cuốn 'Quả của bố' cho chị Cẩm. Dương bảo, 'cậu phải tranh thủ đọc hết nó đi. Giống như tôi vậy, khi mua quà là sách hay đĩa để tặng ai đó, tôi đều coi trước nát bét.' Nhớ đợt coi In The Mood for Love chung, cái DVD trầy trật giựt liên hồi, hắn reo, 'Cái đĩa này lại sắp phải dùng để tặng quà Sinh Nhật cho ai đó rồi.' Uhm, sắp đến SN hắn, mình sẽ dùng cái trò đó.

Chỉ còn năm tháng nữa là đến Sinh nhật mình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Thư số 2: ‘Sự nhẹ bẫng không chịu nổi của những đám mây lang thang’ Gửi H (công chúa),  Nếu em hỏi anh anh là ai thì anh sẽ bảo ...