Của trả nợ trời
Người đi thay của
Ta đi thay ai ?
Ai đi vì ta
Ta không vì người
Của đi theo ta
Tình bay theo gió
Vùng vẫy đất trời
Ta trong mặt đất
Ta ngắm ngàn sao
Không ai ngắm ta
Ta đi thay tình
Tình bay theo gió
Gió cuốn ngàn sao
Vương vấn ngàn năm
Tắm táp một cõi thiên thu
Dìm trong cơn mê tư tưởng
Tưởng chừng ta mãi quay cuồng
Còn chăng bao nghìn lối thoát
Em bay đi đâu ?
Cho lòng ta u uẩn
Chiều xói mòn chà xát trái tim ta.
Chết là thả một chút buồn vào cỏi vô biên
Máu là một chút dòng sông thiết tha điên
Tanh là một chút mùi đưa tiễn biền (biệt).
Khóc là một chúc nhạc mùi mẫm rõ như tiên
Cho nhân loại cười đùa trên sự nhăng nhố cõi bạc bẽo thếch tha.
Ta im lặng chờ hoa nở...
Một đám tang đã diễu hành
Trả lờiXóaMột đám tang cờ đỏ liệm quan tài
Nấc lên mầu huyết
Một đám tang đi
Không
bao
giờ
tới
huyệt.
( Hữu Loan )
tôi thick câu " Chết là thả một chút buồn vào cỏi vô biên" của bài thơ này lắm. Một cái chết cũng chỉ nhóm lên "một chút" người trông cõi vô thủy vô chung này thôi. Một chút thôi.rồi thôi.
chị không hiểu về thơ nhiều. Nhưng chị thích bài này...chẳng hiểu sao cứ thấy cuộc đời quả thực là cái vòng....hình như người viết đang bế tắc thì phải...:-<
Trả lờiXóaCủa trả nợ trời
Trả lờiXóaNgười đi thay của
Ta đi thay ai ?
Ai đi vì ta
Ta không vì người
Của đi theo ta
Tình bay theo gió
Vùng vẫy đất trời
Ta trong mặt đất
Ta ngắm ngàn sao
Không ai ngắm ta
Ta đi thay tình
Tình bay theo gió
Gió cuốn ngàn sao
Vương vấn ngàn năm