Ngậm một điếu thuốc
Nhả từng gợn bụi trần tục
Ra không trung đen đúa
Bay trên đỉnh thiên đường
Bay trên chín tầng mây
Bay vào hư vô
Bay ra ma ra quỷ
Ngậm một nỗi câm hờn trong cũi sắt
Chả sắt cũng bê tông
Chả bê tông cũng lúa mạ
Nhả từng giọt nắng chảy dài
Hay đó là nước mắt
Chả biết
Chả cần biết
Chả cần hay
Chỉ biết
Ta đã ru nồng với đời phượng múa
Ta đã say với muôn triệu nếp vàng
Và bây giờ
Ta không còn nữa
Ta không còn
Còn không ?
Đắng mồm
Vị đắng thời gian
Cay
Nhả từng giọt nước miếng chảy dài
Pip :
Trả lờiXóatệ là dù title bay nhưng thơ cậu chả bay :|
Why not ? Hử Pip.
Trả lờiXóa