Tôi ngồi đó
bên lũ bọt bèo
vờ là trí thức
giấc mơ quá độ mỗi thu về
trở lại
một mình tôi
với em
nhìn nhau và im lặng
chỉ nhìn nhau
và lặng im.
trên đỉnh cô đơn tôi lặng im
tim đập trối chết. Miệng cười
cười là một hành động tốn thời gian
cười là một hành trình ít người đi
ít người qua
kẻ lại
ít kẻ đón
người đưa.
Chiều nay, hoa nở dài khắp phố
bung vãi đầy đường
cánh lệ rơi
từng giọt
từng
giọt.
.
êu, bài này rất giống 1 bài chị từng viết mấy năm trước, ngay cả cách xuống dòng ở đoạn cuối cũng thế, hí hí
Trả lờiXóa