Có một thoáng nằm bên chiều
Gửi người
Cầu gỗ
Nhớ một tí buồn mênh mang
Gửi nàng
Đỏm đáng
Trái tim đi xa
Người nhỏ bé
Gần gũi
Một mình
thoáng cầu bay.
Tôi đang đi
Ngỡ mình vội vã
Dấu hiệu
thủ đô
đè trong nghìn năm ngủ.
Mắt xanh
Chững chạc
Mơ mình tương lai
Chập chững
Nghìn năm đợi.
Ru mình
Trong mê say nghìn tuổi
Khó thở
Lửa cuốn
Tắt rồng
Bay.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét