Thứ Tư, 17 tháng 3, 2010

Cao hay nguyên hay miên trường một thuở ?

Hằng số trải dài bao cao nguyên.

Tôi nhẩm đếm
Hằng ngày bao sinh mạng lìa đời
Hằng đêm bao linh hồn đi mất
Và bao đứa trẻ đãi cát tìm vàng

Rồi mọi thứ sẽ hết
Và chỉ còn mình tôi ngồi
Trên một cánh đồng hoang
Trực thăng nã đạn trời đen đúa
Một dòng sông dài hơn bao ngọn đồi
Xa lấp che cả mặt trời

Bao la
Mà bao xa có hỏi chăng
Chăng có hỏi
Hỏi làm răng ?

Mày điên đúa trên tám mảnh xà lan
Ghì một chàng bành ra thành tám mảnh
Xé một bên ghì hai hàng lệ tỏ
Tỏ một dòng xì đái nước te te

Rồi xà lan sụp đổ trên một ngày tàn
Tan trường về một mảnh tình vương vấn
Đi theo bao miên trường trường miên số phận
Máu tua thành dòng

Những linh hồn sẽ về đâu ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Thư số 2: ‘Sự nhẹ bẫng không chịu nổi của những đám mây lang thang’ Gửi H (công chúa),  Nếu em hỏi anh anh là ai thì anh sẽ bảo ...